BÀI THƠ CỦA MỘT NGƯỜI YÊU NƯỚC MÌNH
Trần Vàng Sao viết thơ về cuộc đời của chính mình, nhưng có thể thấy một phần lịch sử đất nước phản chiếu trong đó. Phần nhiều là những ký ức khốc liệt và xót xa: chiến tranh, đói kém, ký ức về cha bị bắn chết, chị em chia cắt, đồng đội chết mất xác, cái nghèo đe dọa, nỗi lo nhà chẳng có gạo ăn, không có đủ tiền mua cho con hai cái kẹo gừng
Những tác phẩm khốc liệt về chiến tranh là những gì người ta thường nhắc tới về Trần Vàng Sao, nhưng thơ ông không chỉ có vậy. Ông cụ viết thơ như thở, ông trải cuộc đời mình ra không che giấu, ông dùng con mắt tò mò để nhìn mọi biến cố, từ buồn đau như mất mát chiến tranh đến đời thường như chuyện đưa vợ đi đẻ. Tiếng Việt nhảy múa trong thơ ông như bóng nắng một buổi chiều hè. Chính sự giản dị làm ta xúc động.
210 Trang